Old Dragon's tale chap 1

 







Chương 1: Rồng và cô gái


Trên lục địa này có một dãy núi ngăn cách đất liền.


Có một ngọn núi đặc biệt lớn ở giữa dãy này.


Được gọi là Núi [Rồng Gầm] .


Dragon's Roar là ngọn núi trong cùng, cao nhất thế giới lúc bấy giờ.


Những tảng đá nhô lên khỏi mặt nước như những cái cây, những vách đá dựng đứng ngăn cản con người bước vào và những con rồng đỏ sinh sống trên các đỉnh núi.


Đó không phải là nơi con người có thể sống.


Những nhà thám hiểm cấp cao có thể đến chân núi nhưng họ không dám mạo hiểm đi sâu.


Nhưng nếu một người mạo hiểm lên tới đỉnh, bạn sẽ gặp phải một cảnh tượng không ngờ tới.


Một Căn nhà!?


Có một ngôi nhà bên sườn đồi.


Đó là một cảnh tượng thật sự kỳ lạ ở nơi hoang vu như thế này.


Bởi vì có một ngôi nhà ở nơi mà con người khó có thể tồn tại.


Nếu bạn đến gần ngôi nhà, bạn sẽ thấy có điều bất ngờ .


Ở đó Có một cô gái.


Một thiếu nữ mỏng manh như vậy không nên mạo hiểm vào rừng và nhất là nơi hoang vu này...


Một cô gái tóc vàng, tai dài đang nặng nhọc bước đi trước nhà, tay cầm một vật giống như cái xô xách nước.


Có vẻ như cô ấy đang gánh nước ra phía sau nhà.


Nếu bạn đi theo cô gái về phía sau, bạn sẽ thấy một cái hang lớn.


Đó là một hang động có cảm giác điềm gở nhưng cô gái không ngần ngại bước vào hang và tiến sâu hơn về phía sau.


Đang chờ đợi là một loài bò sát có thân hình to lớn và chiếc cổ dài, vảy đỏ, răng nanh và móng vuốt sắc nhọn.


Đó là [ Xích Long ] . ( Rồng Đỏ )


Cô gái đổ những thứ trong xô vào chiếc bồn đặt gần [ Xích Long ].


Nhìn cô gái, [ Xích Long ] không hề tỏ ra thù địch.


Nó chỉ đơn giản là tiếp tục quan sát cô gái xách nước cùng với ánh mắt như muốn thúc giục cô hoàn thành công việc nhanh hơn.


Tuy nhiên, số lượng nước cô gái có thể mang đến để đổ vào bồn lại quá ít.


Để đổ đầy nước vào bồn, cô gái sẽ phải lặp lại quá trình này nhiều lần.


Và đây là lần cuối cùng...


Cô gái đặt chiếc xô bên cạnh chiếc bồn rồi duỗi người.


"Yaah, cuối cùng cũng lấy xong nước rồi !"


Cô gái tuyên bố đầy tự hào trước khi nhẹ nhàng cúi đầu về phía con rồng.


Như thể cảm ơn, con rồng ngọ nguậy mũi của nó.


Cô gái đắc thắng trở về nhà.


Đó là một ngôi nhà gỗ không có gì nổi bật.


Tuy nhiên, những người hiểu biết sẽ thấy rằng ngôi nhà được bảo vệ bởi một rào cản ma thuật cấp cao.


"Chủ nhân, chủ nhân, tôi đã xách nước xong rồi ạ!"


Nội thất của ngôi nhà cô gái bước vào khá ấm cúng.


Ghế, bàn, cây trang trí, đủ loại đồ lặt vặt không rõ công dụng.


Cô gái đã chạy qua tất cả.


Bởi vì người cô gọi không trả lời.


Cô nhanh chóng đi đến chỗ anh ta.


Căn phòng ở phía sau nhà.


Đây là căn phòng lớn nhất mà chủ nhân của ngôi nhà này ở.


"Chủ nhân ơi?"


Cô gái mở cửa và đi vào trong.


Bên trong có những giá sách cao gấp mấy lần chiều cao của cô gái.


Nó giống như một thư viện.


Cô gái bước xa hơn qua những kệ sách được xếp san sát nhau.


Thư viện không phổ biến ở thế giới này.


Nhưng khung cảnh đầy sách này là một khung cảnh quen thuộc với cô.


Có một người đàn ông trong thế giới sách này.


Quay lưng về phía lối vào, anh ấy đang viết gì đó một cách thờ ơ trên bàn.


Mái tóc lốm đốm có sự pha trộn giữa màu bạc và màu xanh lá cây.


Chắc chắn là một màu tóc kỳ lạ nhưng lại là một cảnh tượng quen thuộc đối với cô gái.


"Chủ nhân!"


Khi cô gái gọi, người đàn ông giật mình ngẩng đầu lên.


Nhẹ nhàng dang rộng đôi cánh trên lưng và nhìn lại.


Anh nhận ra cô gái.


"Ồ, Rostelina, muộn rồi sao còn chưa ngủ? Ngày mai có rất nhiều việc đấy, cô nên ngủ sớm đi."


“ Vâng , hiện tại cũng đã muộn ! Mặt trời đã lên được một lúc rồi! Tôi thậm chí còn thay nước xong cho Rồng rồi đó ạ.”


“ Ồ thật sao ?”


Người đàn ông đứng dậy.


Cô gái phải ngước nhìn người đàn ông.


Thân hình của anh ta phải hơn 2 mét


“ Cô đã thay nước xong rồi à , Tốt lắm ! Dù sao ngày hôm nay cũng đã trôi qua rồi , cô nên ngủ sớm đi Rostelina.”


" Dạ vâng , chủ nhân , chúc ngài ngủ ngon!"


"Uhm , cô cũng ngủ ngon."


Mặc dù cô gái gần như hét lên nhưng người đàn ông hầu như không nhúc nhích.


" Chủ nhân? Ngài không ngủ ạ? Ngài phải đi ngủ ngay bây giờ! Đã 2 ngày rồi mà ngài chưa ngủ tí nào đấy ạ..."


“…Ta không cần phải ngủ hàng ngày như loài người đâu.”


"Thật ạ?"


"Uh, ta là chủng tộc trường thọ, vài năm chỉ cần ngủ một lần là xong."


Cô gái thở dài cam chịu trước câu trả lời của người đàn ông.


Nhưng một lát sau, cô lại phồng má lên.


“Tôi không biết gì về ngài cả, thưa chủ nhân!”


“Haha đúng vậy, cô chỉ đi theo ta mà không hỏi gì cả nhỉ.”


“Xin hãy kể cho tôi nghe nhiều hơn về ngài, thưa chủ nhân.”


"Việc đó cũng không có gì to tát , nhưng cuộc đời ta thực sự dài , chậc ... Cũng có nhiều biến cố xảy ra..."


Người đàn ông nheo mắt và nhìn xung quanh.


Người đàn ông sở hữu một giá sách thậm chí còn cao hơn cả anh ta.


Bên trong đó đóng gói đầy sách.


Tất cả những quyển sách này đều do một tay người đàn ông viết.


Hồ sơ của anh ấy, tiểu sử của anh ấy.


"Hiện tại tôi đang rất rảnh đó ạ. Đây thực sự là thời điểm thích hợp để nghe những câu chuyện của ngài, Chủ nhân có bận không ạ ?"


“Không vấn đề gì, đối với một người có tuổi thọ cao như ta, việc tiết kiệm từng giây là không cần thiết. Ta có nhiều thời gian để nói chuyện với cô."


Người đàn ông nói xong liền mời cô gái ngồi xuống chiếc ghế gần đó.


Anh tự mình ngồi xuống ghế và đặt tay lên cằm.


“Nhưng nếu cô muốn kể chuyện, tôi nghĩ sẽ vui hơn khi nói về điều gì đó khác với tôi.


Câu chuyện về một cậu bé du hành một mình để đánh bại Chúa Quỷ.


Câu chuyện về một anh hùng đã tiêu diệt một con quái vật khổng lồ và lấy được công chúa.


Hay câu chuyện về một vị thánh bị thần xấu thao túng và phải dấn thân vào một trận chiến mà mình không thể thắng.


…Không, tôi nghĩ câu chuyện vừa rồi không phải là một câu chuyện vui vẻ.”


"Không! Tôi muốn biết nhiều hơn về ngài, chủ nhân!"


Cô gái ngắt lời người đàn ông đang nhớ lại nhiều câu chuyện khác nhau


Bởi vì nếu không, chắc chắn anh ấy sẽ chọn thứ khác.


"Được rồi, được thôi. Nhưng cô muốn biết những gì?"


"...Mọi thứ ạ."


"Mọi thứ ư?"


"Giống như chủ nhân đã sống như thế nào cho đến nay hoặc ví dụ như tại sao ngài lại làm công việc hiện tại?"


"Ta hiểu rồi... nhưng đó không phải là một câu chuyện vui vẻ. Có thể có một số phần thú vị, nhưng cuối cùng chúng đều dẫn đến một kết thúc buồn. Đó là một kết thúc tồi tệ, cuộc đời của ta. Khi nghe xong có lẽ cô sẽ không vui đâu."


" Dạ không sao đậu ạ , tôi rất tò mò về ngài!"


Người đàn ông đưa tay ra khỏi cằm như ra hiệu đầu hàng trước cô gái bướng bỉnh.


Rồi anh nhìn lên trần nhà.


Như thể đang tìm kiếm con người quá khứ của mình ở đó.


"Ừ. Được rồi. Nếu cô đã nói vậy thì ta sẽ kể. Nhưng, hừm, cô muốn ta bắt đầu từ đâu? Ta cũng thấy hơi khó nói, vì ta không thường xuyên nhắc đến chuyện xưa."


“ Dạ , tôi nghĩ ngài nên kể lại từ đầu. Từ lúc chủ nhân được sinh ra và nhận thức được ấy ạ.”


"Ngay từ đầu? Hmm... Ta sẽ cố gắng nhớ lại... nhưng nếu nó không thú vị, cô có thể ngủ gật đấy. Đừng ngủ khi nghe những câu chuyện về ta nhé haha.”


“Tôi chắc chắn sẽ không ngủ gật khi nghe kể chuyện, và chắc chắn là không khi nghe chuyện của chủ nhân kể.”


"Haha, cô là một cô gái ngoan, được rồi, chúng ta hãy bắt đầu câu chuyện nhé."


Người đàn ông nhắm mắt lại.


Cô gái nghiêng người về phía trước và lắng 

nghe.


"Trước hết, thay vì kể từ thời điểm tôi sinh ra, chúng ta hãy bắt đầu với việc thế giới này tồn tại chính xác như thế nào."


Người đàn ông bắt đầu nói.


Một câu chuyện từ thời kỳ thần thoại, cách đây đã rất lâu...





Comments

Popular posts from this blog

Mushoku Tensei Redundancy LN

Old Dragon's Tale